Vở nhạc kịch “Người đi qua thung lũng”

PARZIVAL: THẬT SỰ TUYỆT VỜI!

Tôi vẫn còn đang nghĩ mãi về “bữa tiệc sân khấu” ở Nhà hát lớn mà người Đức, thông qua Viện Goethe, đã đem đến cho chúng ta cuối tuần trước. Tôi đã xem Parcifal và Merlin đi qua thung lũng hai lần, một lần ngồi ngay phía trước sân khấu, chỉ sau hàng ghế khách VIP, và một lần ngồi trên cao để thấy hết sự tuyệt vời của sân khấu và vũ đạo.

Tôi hi vọng rằng vở nhạc vũ kịch này sẽ không chỉ là một trải nghiệm sân khấu tuyệt vời, mà sẽ trở thành một bản mẫu cho rất nhiều các tác phẩm của Việt Nam trong tương lai, dù đó là opera, múa, kịch hay thậm chí là những tác phẩm phóng túng đi kèm các sự kiện văn hoá, chính trị và thể thao.

Không phải thường xuyên mà các nhà viết kịch, đạo diễn, biên kịch, nhạc sỹ, nhạc công, biên đạo múa, ca sỹ, diễn viên, vũ công, thiết kế sân khấu và kỹ thuật viên người Việt có được cơ hội tham gia từ đầu đến cuối với những đồng nghiệp nổi tiếng thế giới…không phải là được chỉ đạo phải làm gì mà là được chủ động, đóng góp trí tuệ và vận dụng đáng kể chuyên môn của mình. Được tham gia vào quá trình hợp tác đó chắc hẳn phải thú vị lắm và thành quả cuối cùng đạt được thì không thể tốt hơn.

Parzival – một truyền thuyết của Châu Âu vốn có vẻ đồ sộ, khó chuyển tải đã trở thành một bài học về khả năng phóng tác và chuyển soạn mà có thể áp dụng được cho rất nhiều truyền thuyết và thần thoại của Việt Nam… cũng giống như vở vũ kịch “Mối tình thành cổ” của đạo diễn người Pháp ra mắt khán giả năm ngoái với phần múa đương đại đầy cuốn hút, vũ đạo tuyệt vời, sân khấu và ánh sáng ấn tượng. Với Parzival thì một đỉnh cao mới đã được chạm tới và tôn vinh với các ca sỹ – những người đã không chỉ hát hay mà còn diễn rất lôi cuốn; và các diễn viên đã kết hợp rất tài tình phong cách bản xứ với phong cách châu Âu.

Bối cảnh thực sự là một thành công với vẻ đơn sơ tối giản- một sự đơn sơ mà tôi hi vọng sẽ trở thành xu thế trong nhạc vũ kịch Việt Nam và đưa những bối cảnh sân khấu Việt Nam bước vào một thế kỷ 21 không quá hào nhoáng hay cầu kỳ.

Ngay từ đầu, khi tấm vải đỏ được kéo lên bao trùm lấy sân khấu khiến nó trông như một biển máu, tôi đã thấy mình như bị mê hoặc và cuốn hút vào vở diễn. Trước khi mọi thứ kết thúc với tiếng thở phào nhẹ nhõm của Merlin, tôi đã thấy mình hoen lệ…vì phần diễn xuất quá xuất sắc, vì phần nhạc và lời hát thật tuyệt vời…và cũng vì triển vọng của tương lai sân khấu Hà Nội.

Mọi e ngại tôi từng có về buổi diễn đều trở nên quá nhỏ nhặt khi thấy mình vẫn còn choáng ngợp như thế nào một tuần sau vở diễn.

Sẽ thật là ngớ ngẩn nếu nêu tên từng người trên sân khấu để tán thưởng vì đây là một tiết mục tập thể tuyệt vời và có lẽ chỉ có thể đưa ra những lời chúc mừng chung cho họ.

Tôi cũng không thể không chúc mừng những nhạc công xuất sắc được bố trí hiệu quả và khéo léo trên sân khấu đằng sau một tấm màn lưới. Đây chắc hẳn là một kinh nghiệm tuyệt vời cho họ và cũng là một món quà âm thanh thú vị cho những người yêu nhạc cổ điển.

Xin được một lần nữa chân thành cám ơn những người Đức sáng tạo và có tầm nhìn xa …. Đây quả là một cách kết thúc tuyệt vời cho một năm nước Đức tại Việt Nam!

Kiếm Văn Tìm

Không phải nhà phê bình, “Kiếm Văn Tìm” là một người quan sát hay một con người có hiểu biết thú vị và công tâm về nghệ thuật Hà Nội, người đưa ra các chính kiến của mình và là một đặc phái viên báo chí giấu tên trung thực và công bằng. Xin hãy đưa các ý kiến của bạn vào phần bình luận dưới đây.

English version>>> Click the “Nextpage”

I’m still thinking a lot about the theatrical treat that Germans, via Goethe, gave us last weekend at Nha Hat Lon. I watched Parcifal and Merlin walk through the valley twice, once down near the front, just behind the VIPS, and again perched up much higher so that I could get a bird’s eye view of all that excellent staging and choreography.
Apart from it being a great theatrical experience I hope that it becomes a template for a lot of local productions in future, whether they be opera, dance, drama or even those extravaganzas that accompany sport, political and cultural festivals.

It’s not often that the very talented Vietnamese theater writers, directors, dramaturges, composers, musicians, choreographers, singers, actors, dancers, stage designers and technicians have the opportunity to participate from go to whoa with world renowned colleagues….not just told what to do but to be actively and intellectually consulted and their considerable expertise utilized. It must have been a fascinating process to witness and the end result couldn’t have been better.

The seemingly unwieldy European Parzival legend was a lesson in adaptation and transformation that could be applied to so many of Vietnamese myths and legends as it was with last year’s French directed dance premiere of ‘Love in the Citadel’ where contemporary dance was stimulating, choreography stunning and stage sets and lighting simply gorgeous. In Parzival a new and higher peak was climbed and honored with singers who could not only sing well, but act more than convincingly; dancers who could dance sublimely and also act very well; and actors who fused local and European styles beautifully.

The set was winner with its minimal bareness that I hope becomes a trend in Vietnamese ballet and dance and opera and brings local stage setting and design into a non kitschy or overdone 21st century.

From the beginning, when the red cloth was pulled up to cover the stage like a flood of blood, I was captivated and entranced. Before it all ended with redemption and a sigh of relief from Merlin, I had tears in my eyes…..for excellent performances, for a wonderful libretto and score….and also for the possible future of theater in Hanoi.

Any reservations I have about the show pale into pettiness when I contemplate how replete I still feel a week later.

To single out anyone on stage for adulation would be silly because it was a superb ensemble performance and only congratulations can be handed out.

I can’t leave out bravos for those magnificent musicians so cunningly and effectively placed on stage behind a scrim curtain. What a great lesson for them and what a beautiful aural reward for any classical music lovers.

Thanks again you far sighted and creative Germans…….a brilliant end to a brilliant year of German involvement in the Vietnamese cultural scene.

[wps_sphinx_related_posts format="title-image-content" words="100" head="Các thông tin khác" class="next-posts" quantity="5" read_more="Chi tiết"]

Speak Your Mind

*